Em có còn gì trong những cơn mưa?
Khi hạnh phúc và thương đau mãi vờn nhau như trò đuổi bắt?
Tim buốt,dạ đau,nỗi buồn se sắt
Những tình nhân chớ thể gọi thành tên
Nước mắt đọng trên khóe mi,môi chẳng thể than rên!
Khi ái tình nỡ chẳng quay về đúng con đường của nó
Tình xé gió
Theo cánh buồm bay xa tít mù khơi
Cái giá của ái tình phải trẳ bằng những hàng nước mắt
thanh tân
trong vắt
Nghe cả tiếng thạch sùng gọi đêm
Bóng in trên tường như đổ dài thêm
Người gục xuống trong miệt mài kí ức
Để sáng mai thức dậy đạp đổ những bức tường nóng bức!
Em để tim mình tâm thức hồi sinh
Cầm đuốc đi đêm có ngày thấy được bình minh
Tình theo gió thổi về mát rượi!

.

/